Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.


DIỄN ĐÀN TRƯỜNG THPT KHÁNH SƠN
 
đêm ấy chúng tôi hành quân... Trang_10Trang ChínhLatest imagesTìm kiếmĐăng kýĐăng Nhập

 

 đêm ấy chúng tôi hành quân...

Go down 
Tác giảThông điệp
haivan_464454

haivan_464454


Tổng số bài gửi : 9
Join date : 25/07/2011
Age : 30
Đến từ : khánh sơn,khánh hòa

đêm ấy chúng tôi hành quân... Empty
Bài gửiTiêu đề: đêm ấy chúng tôi hành quân...   đêm ấy chúng tôi hành quân... I_icon_minitimeTue Mar 13, 2012 8:44 am

Đêm ấy chúng tôi, gần năm trăm con người hành quân. Khi thành phố này đang dần chìm vào giấc ngủ...
Đêm ấy, tôi hành quân, mang cảnh phục và ba lô trên lưng, đi trong hàng ngũ. Khi bạn bè tôi, người đã ngủ, người đang học bài, người dong chơi ở một phương trời xa lạ nào đó.
Chúng tôi đi thành hàng, lặng lẽ, chỉ có những bước chân nối liền những bước chân. Hai hàng đi song song, bóng chúng tôi đổ xuống đường...
Thành phố này lộng lẫy quá! chúng tôi hành quân trong thành phố, xa lạ. Rất nhiều người ngoái lại nhìn chúng tôi, vài đứa nhỏ chỉ trỏ, chú cảnh sát kìa, cô cảnh sát kìa... Cũng có vài người lớn, lấy điện thoại ra chụp hình chúng tôi, vài cặp tình nhân đi chơi đêm về, phóng xe vùn vụt qua, cô gái có mái tóc vàng hoe, ngoái đầu nhìn lại, ném cho chúng tôi một cái cười khó hiểu... Tôi chẳng nhớ nổi có bao nhiêu con người vụt qua và ngoái nhìn chúng tôi nữa...
Chúng tôi đi qua những ngọn đèn đang thắp sáng, những con hẻm, những quán ăn đêm... Vài người say rượu lè nhè trong đêm, tiếng chú mèo thét lên trong ngõ vắng, bà cụ già đang dọn hàng quán...
Chân tôi bước qua, như bước qua chính cuộc đời mình, họ, tất cả họ là những người tôi và đồng đội tôi sẽ bảo vệ, tôi nghe bên tai mình có tiếng trẻ thơ, " sau này con lớn con sẽ là cô công an", tôi nhìn thấy ánh mắt dường như gét, như khinh của cô gái tóc vàng khi nãy... Tôi thấy trong tâm khảm mình hình ảnh bà già gánh gánh hàng rong trong đêm...
Tôi bước vào hàng quân này không một chút lí tưởng, nhưng khi tôi đi trong hàng quân này, thì tôi tin, một niềm tin mới về cuộc đời mình...
Những giọt mồ hôi của tôi đã thấm ướt đầm chiếc áo, tất cả đồng đội tôi cũng đã mệt, không còn tiếng nói đùa, tiếng hát khe khẽ như khi nãy. Chỉ còn tiếng bước chân hòa với cơn gió cuối ngày.
Hơn năm trăm con người ở đây, hơn năm trăm đồng đội tôi, liệu cuối cùng ai sẽ sống trọn vẹn trong hàng ngũ, có quá nhiều ước mơ xa xôi... có quá nhiều mục đích và những dự định khác nhau, tôi không biết nữa, nhưng lòng tôi chợt nhói lên...
tôi nhớ tới những người anh, đã hy sinh trong khi đi thực tập... Tháng 7, năm ngoái, khi tôi vào Sài Gòn để thi đại học, thì một sinh viên cảnh sát, đã hy sinh, rồi một vài người nữa...
Trong số đồng đội tôi, hẳn sẽ có rất nhiều người kiên tâm như thế, có thể họ không hy sinh tất cả, nhưng khi đứng trong hàng ngũ này, có nghĩa, chúng tôi đang hy sinh
Khi mội người đang ngủ, chúng tôi phải đi. Khi những người con gái khác thoa kem chống nắng vì sợ hư da, chúng tôi phơi mình ngoài nắng tập võ, tập bắn súng. Khi người khác có thể tự do thỏa mái, chúng tôi, sống theo một khuôn khổ. KHi người khác ăn những bữa cơm gia đình, chúng tôi, ba nghìn con người vào nhà ăn tập thể, và ăn " cơm nhà nước".
Bạn bè tôi, nhiều người đã từng khóc vì vất vả, vì nghẹn đắng khi đang bị bệnh mà phải ăn những hạt cơm khô khốc...
Chúng tôi, những người con gái, con trai mới chỉ đôi mươi, nhưng già đi, già hơn rất nhiều sinh viên trường ngoài, cả cách nghĩ và cách sống, bỗng thèm khát một chút vô tư.
Chúng tôi hành quân, lặng lẽ lắm, vì trong lòng tôi, và những con người đang bước kia, ai cũng có những suy nghĩ riêng, có thể là nỗi nhớ nhà, nhớ người yêu, có những ước mơ trong tương lai.
Chân chúng tôi như muốn chùng xuống, và mồ hôi chảy thành dòng cay khóe mắt. Nhìn qua bạn bè tôi, ai cũng tái mét, trung đội tôi mới hiến máu được vài ngày... Bạn tôi, một đứa ngất xỉu rồi. Tôi bỗng muốn khóc, không phải vì mệt quá, không phải vì vất vả, chẳng vì sao cả, nhưng tôi bỗng muốn khóc.
Ngõ vắng tanh, chỉ có vài chú chó ngơ ngác nhìn chúng tôi qua song cửa. Chúng chẳng thèm sủa nữa... Tôi khao khát một tiếng động gì khác ngoài tiếng bước chân và hơi thở, tôi sắp không bước nổi rồi.
Bỗng có một tiếng ru con trên căn phòng ở tầng 3 của một khu trọ nghèo...
À ơi, cha con đánh giặc từ lâu...
Tôi chợt mỉm cười, và mồ hôi lăn vào khóe miệng, khiến nụ cười ấy trở nên mặn chát, nhỏ bạn bên cạnh tôi thì thào...
Mẹ tao cũng hay ru em tao bằng bài đó.
Tôi gật đầu...
mẹ tao cũng vậy.
Rồi hai đứa nhìn nhau cười, tôi nhận thấy nước mắt trên khóe mắt nó, và tôi cũng đã khóc.
Ừ, bước tiếp nào đồng đội tôi. Tôi tự hào vì được bước trong hàng quân này.
Về Đầu Trang Go down
 
đêm ấy chúng tôi hành quân...
Về Đầu Trang 
Trang 1 trong tổng số 1 trang
 Similar topics
-
» **Cô bé bán...bánh chưng!!!!!!(zui lắm pà con !!!!)
» trận chung kết C1 khi nào đá vậy, đội nào đá với nhau vậy ta
» 12c trong long chung toi
» Thông báo khẩn
» Giai chung ket Hip Hop 2007+2009 nE`

Permissions in this forum:Bạn không có quyền trả lời bài viết
 :: CHIA TAY MÙA HẠ CUỐI :: Hình ảnh - Clip kỷ niệm-
Chuyển đến