Hai mươi ta ngồi
In bàn chân ngoan tạ từ một cõi phố
Hôm kia còn lem luốc té dậy la vang trời lá đổ
Hôm qua còn vắt ngang vai một mảnh tình tồ
Hai mươi ta mơ hồ
Xùng xình chọn con đường không biết
Gói lại sau lưng hai nửa chẳng của riêng ta
Hai mươi ta bước đi xa
Thềm xuân tràn hoa nắng
Như con đò đông đứng giữa hai bờ lau trắng
Ai giữ hộ nhé quê nhà thời tóc ngắn tôi yêu
Hai mươi đã phải chắt chiu
Có phải là quá nhiều khi vẫn còn là nông nổi
Có phải là quá nhanh khi ta bước qua đá sỏi?
Hai mươi mà ta chẳng giống hai mươi