Đếm những ban trưa
Nơi những cánh đồng thưa ra và nụ cười khít lại
Lũ quạ cắn thóc vàng vươn vãi
Dưới ch6an con bù nhìn
Tôi nhìn về nơi cánh đồng thưa
Lưng mẹ còng trưa ra đồng không gánh về hạt thóc
Gánh về một bữa cơm chiều con không khóc
Và những giọt mồ hôi
Anh nhìn về những nơi cánh đồng thưa
Em gái ra đồng chật vật từng gốc rạ
Tóc cháy khét nắng đồng,phảng mùi hương lúa mạ
Tiếng cười em nương gió
Lảng bảng bay qua những đỗi đồng
Những cánh đồng thưa không có anh
trời vẫn xanh đầu em ngày hai buổi
Mẹ không giận thằng anh vác ba lo rong ruổi
Luôn miệng nhắc con-"Mày lớn lên trên những cánh đồng".